Thể loại

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

A Poem Once Upon a Time

BK24 thân yêu

Cuộc gặp gỡ nào chẳng đến lúc chia xa
 Bởi ly hợp muôn đời vẫn thế
Tiếng chuông reo hoà lẫn tiếng ve
Kết thúc một mùa thi vất vả
Phượng đỏ rực góc trời cửa sổ
Mây trắng bay chẳng nhớ lối về.

Tiếng chuông dài thẳng thốt ngân vang
Thế là hết hai năm đại học
Hết hai tư hai chín con người
Hết tất cả chỉ trừ còn kỉ niệm.

Chia tay rồi thực chẳng muốn xa nhau
Thời gian ơi xin chậm chậm chút nào
Cho tôi viết bài thơ ghi kỷ niệm
Để mai sau nhớ mãi phút giây này.

Hai chín người cùng chung chữ BK
Chung nhịp đập rộn ràng tuổi trẻ
Một cầu vồng có bảy sắc nhân gian
Mỗi tính cách mang một màu riêng biệt.

Nguyễn Tuấn Anh hiền lành ngại nói
Cứ hay cười tủm tỉm chẳng tại sao
Mắt mơ màng suy tưởng chốn xa xăm
Nơi hoàng tử đắm mình cùng công chúa.

Phan Tuấn Anh mô chi răng rứa
Ngực áo phanh mặc kệ gió tung bay
Chàng ta nghĩ :"đời là mấy tí"
Thế mới hay thực đáng anh hùng.

Còn Nguyên Các lâu đài không sứt mẻ
Luôn trầm tư triết lý củ khoai lang
Cặp kính cận dày hơn lịch sử
Của những ngày điện tử quên ăn.

Hồng Châu đó cột cờ Hà Nội
Ôi dáng hiên ngang đứng trước quân thù
Làm run sợ bao chàng trai nhỏ bé
Thử chăn "châu" để biết khổ là gì

Một Huệ Chi dáng nhỏ xinh xinh
Luôn chăm chỉ học hành thi cử
Quên cuộc đời sôi động ở xung quanh
Quên tất cả chỉ trừ quên đi học.

Còn Quỳnh Chi vui vẻ hồn nhiên
Suối tóc đen mát lạnh cả trưa hè
Nghe róc rách thì thầm mách bảo
Kìa tương lai tươi sáng đang chờ.

Bùi Bá Chính mơ thành Bá Kiến
Bá Kiến đầu tiên tốt nghiệp Bách Khoa
Ép Nam Cao phải sửa lại văn mình
Cho Bá Kiến lên thành nhân vật "Chính".

Kìa Văn Dũng yêng hùng xa lộ
Trên ngựa sắt chàng phi nước đại
Vẽ lên đường những quỹ đạo hình sin
Chấp Newton với định luật của mình.

A Chàng béo Sơn Hùng vừa ló mặt
Với nụ cười luôn nở sẵn trên môi
Thảm thương thay đôi dép dưới chân chàng
Gồng mình chịu ngàn cân ghê gớm.

Dũng Mạnh Hùng quê gốc Quảng Ninh
Anh đem cả than bùn lên Hà Nội
Chờ một ngày thiêu đốt dáng kiều thơm
Trong bát quái của tình yêu đỏ rực.

Nguyễn Hồng Hải tên như con gái
Luôn nhe răng doạ dẫm bạn bè
Tự ví mình là "Beckham dại gái"
Mắt trợn tròn khi thấy gái lướt qua.

Trong bóng tối Viết Hoàn ngồi lặng lẽ
Ngắm trời xanh xanh đến nao lòng
Và tự nhủ mình là chim én nhỏ
Đợi xuân sang sẽ tung cánh giữa trời.

Ôi Ngọc Hiếu máy soi thế kỉ
Luyện HalfLife chẳng ngại nắng mưa
Có tiến bộ nhưng còn chậm chạp
Bởi Trang Yêu che lấp trái tim chàng.

Ca sĩ Tấn Minh đến từ đất phương nam
Đầu bóng mượt có độ đen bằng một
Anh bắt bóng hay như film hành động
Làm nản lòng bao chân sút đối phương.

Đặng Vũ Hải Nam dáng thật thư sinh
Cưỡi giấc mơ đi tìm miền cực lạc
Nên thỉnh thoảng mới thấy chàng ghé lớp
Để hỏi rằng:"Có đánh Halflife không?".

Xa trên kia Hoài Linh đang cặm cụi
Vẽ sơ đồ mạch hồi tiếp không âm
Sau một lúc chàng tìm ra đáp số
Ngẩng đầu lên kính đã vỡ mất rồi.

Một sông Mã giữa lòng Hà Nội
Cuồn cuộn rung sôi sục Anh Đàm
Sông sông ơi xin cứ làm thác lũ
Đem phù xa trải khắp dâu chân mình.

Jimmy Thuấn giọng ca vàng êm ái
Đến hoạ mi cũng xấu hổ với chàng
Hoạ mi này xin nguyện hát cải lương
Bởi dân tộc đâu có cần nhạc Rock

Nguyễn Xuân Trường có dấu ấn rồng thiêng
Dấu của người nắm trong tay lịch sử
Tuy không ốm nhưng chàng ho sù sụ
Tiếng âm vang làm run sợ muôn người.

Một Quang Tuấn chân di hình chữ bát
Trong xa xa nghĩ tưởng nhảy điệu Valse
Nói thế thôi chứ tình yêu ngập cổ
Ấy cũng may chàng còn đúng cái đầu.

Vũ Trọng Thiết đắn đo cân nhắc
Giữa tiền, tài, tình, tù, tội cái nào hơn
ôi! cuộc đời một chuỗi dài lựa chọn
Anh trách đời trong khúc hát sinh viên

Đây Anh Tuấn một tay cơ có hạng
Rất ham chơi mà học giỏi như không
Giống quái vật của hồ lockness
Chứa trong mình bao bí ẩn lớn lao.

Lê Khánh Toàn với đầu như cạo trọc
Hỏi tại sao? Chàng nói:"Muốn đi tu
Nhưng chỉ sợ cuộc đời nhiều gái đẹp
Khiến cho tao lỡ mất kiếp tu hành"

Nguyễn Văn Tiến quê anh miền quan họ
Mỗi giêng hai chàng trảy hội chơi xuân
Mong tìm được hồng nhan tri kỉ
Khốn nạn thay tri kỷ cũng cần tiền.

Nguyễn Cảnh Tùng trông xa khá giống tôi
Chỉ khác nỗi chàng chăm học quá
Cướp thư viện dùng làm nơi thư giãn
Bằng trăm nghìn thư giãn để tiến lên.

Vũ Đình Tuyển anh cả của lớp tôi
Tuổi to nhất nhưng lại là bé nhất
Đành bất lực trước lũ em to xác
Hận nghĩ mình là em cả, có sao?

Đặng Hữu Tuân quyết đi làm cách mạng
Thành anh hùng trước mũi súng tình yêu
Trước khi "chết" chàng còn hô khẩu hiệu
"Không chỉ dừng ở một vợ" muôn năm.

Đặng Trần Quyền trên từng cây số
Anh phi nhanh đánh võng chẳng kém ai
Cố lạng lách qua từng con phố hẹp
Để đúng giờ cho buổi đánh Halflife.

Xuân xuân Phú, xuân không cần chim én
Én làm gì khi túi thủng tiền không
Không tiền tiều nghĩa là không tất cả
Bởi tiền tiêu là cánh én của sinh viên.

Cầu vồng hai tư có hai chín sắc màu
Màu nào cũng căng tràn nhựa sống
Sức thanh niên ngang dọc đất trời
Hãy gắng nhé đường đời dài phía trước!

TB:
Đây bài thơ một kỷ niệm cuối cùng
Hãy lưu giữ vì đời không thuận nghịch
Hai tư ơi! Biết bao giờ lại có
Hai năm trời biết mấy buồn vui

Hanoi - 2002

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét